Đêm qua mải chat chit nghịch máy mới mua mãi 2h mới đi ngủ, 4 rưỡi đang mê mệt thì thấy mẹ vào lay chân, linh tính có gì khác lạ mới gọi mình giờ này, ra phòng khách thấy mẹ nhăn nhó kêu đau bụng, mồ hôi đầm đìa, bà bảo đau từ 3h, đau lâu quá chịu không được nên mới gọi mình. Chờ một lúc khoảng 20 phút thấy mẹ vẫn vật vã, hết nằm sa-lông lại xuống thảm nên gọi điện thoại cho bố biết rồi gọi X dậy, thông báo tình hình và đưa bà đi viện.
Tới viện quãng gần 5giờ, khá vắng vẻ, vào phòng cấp cứu lần đầu tiên, phòng có 3 người, 2 y tá và một bác sĩ. Bảo mẹ nằm lên giường bệnh rồi nghe bác sĩ hỏi han vài câu cơ bản: Đau ở đâu, bao lâu rồi, có biểu hiện gì khác không? (nôn, đi ngoài, chóng mặt...) Vài thông tin để ghi vào bệnh án và nghe bác sĩ chỉ định đi chụp X-Quang và siêu âm.
Sau đó là màn đóng tiền khám cấp cứu và chiếu chụp, hết gần 500k vì không có bảo hiểm. Cầm tờ phiếu chỉ định đi vòng ra tít đằng sau, qua khu vực căng tin và khu xếp hàng khám bệnh, thấy mới hơn 6h mà đã có khoảng 2-30 người ngồi chờ xếp hàng lấy số khám bệnh rồi, chuyện trò râm ran cả. Khu chụp X-Quang có cồng sắt ngăn ở ngoài, bấm chuông và chờ người ra mở cửa. Khoảng 2-3 phút sau có một anh nói giọng Nghệ An mặc quần dài áo phông đeo khẩu trang ra mở, giọng điệu cụt lủn, mình đưa tờ chỉ định chụp X-Quang ra xong giật luôn tờ chỉ định siêu âm mình đang cầm, bảo "không đưa luôn để tí bấm chuông lần nữa à?" đệch, đây là khu chụp X-Quang chứ có phải khu chụp siêu âm đâu mà biết là đưa?
Chụp X-Quang xong thì vòng ra cửa ngoài sát khu xếp hàng chờ khám bệnh để siêu âm, lại bấm chuông và chờ vì mấy điều dưỡng viên giờ này chắc toàn say giấc cả, siêu âm xong có kết quả X-Quang luôn, cầm cả hai quay về phòng cấp cứu khi trời đã hửng sáng.
Mẹ vẫn đau lắm nhưng cố gắng đi, về phòng lại nằm chờ, ông bác sĩ khoảng 45-50 tuổi xem kết quả chiếu chụp xong lại y/c lấy máu xét nghiệm, ra đóng tiền (hết gần 500k nữa) rồi ngồi chờ, thấy em y tá trẻ ra lấy máu rồi tiêm cho mẹ một mũi thuốc gì đấy mà mình quên không hỏi, thấy mẹ bảo rất buốt. Tiêm xong vào phòng trong nằm chờ, phòng trong có 6 giường thì kín cả, vừa có một người ra nên bảo mẹ vào nằm cho thoải mái.
Đồ đạc ở đây tương đối bẩn và cũ kỹ. Một phần vì đã sử dụng lâu, phần vì người đến khám ở đây nhiều người thuộc tầng lớp lao động nên không sạch sẽ và cũng thiếu ý thức nên hay làm bẩn chăn ga. Người nào kỹ tính thì mang theo chăn nhà chứ hạn chế dùng đồ của viện, như thế có vẻ yên tâm hơn nhưng đồ nhà thì làm gì được vô trùng?
Từ lúc lấy máu là hơn 6giờ tới lúc có kết quả máu là khoảng 8h15, rồi chờ thêm nửa tiếng nữa mới được đọc kết quả vì các bác sĩ giao ca, rồi buổi sáng quá đông người vào khám cấp cứu, người già, người nhà và người bị tai nạn, toàn những trường hợp cần ưu tiên cả. Hỏi tới 2 lần mới được để ý tới. Đến lúc nghe kết luận của bác sĩ mà đến nản, bác sĩ bảo mẹ mình bị rối loạn tiêu hóa và yêu cầu sau có thời gian đi nội soi đại tràng cho yên tâm. Rõ ràng những triệu chứng đó không phải là rối loạn tiêu hóa, rồi sau đó yêu cầu đóng thêm hơn 50k tiền phụ trội gì đấy...
Chuyện ngoài
1, Một cậu thanh niên chắc chạc tuổi mình hoặc trẻ hơn bị đau ruột thừa vào sau mẹ mình một lúc, khám bác sĩ chẩn đoán 90% đau ruột thừa, thử máu nữa là xác định mổ, thấy nằm đau vật vã, lăn lộn, đến khổ. Y tá hỏi bệnh án thì thấy khai là làm ở nhà hàng, không có bảo hiểm. Sau đỡ đau thì thấy bàn với cậu đi cùng để tính vay người nọ người kia tiền mổ ruột thừa, mất 3tr thì phải. Khổ, thanh niên vốn không hay tích lũy, làm lương lại thấp, không phúc lợi xã hội, quê lại ở tỉnh, cậu bạn chạy vạy mãi tới hơn 8h mới vay được tiền để làm thủ tục mổ. Bác sĩ trực ca sáng tầm 30-35 tuổi liên tục nhắc đóng tiền làm thủ tục với giọng chả vui vẻ gì. Đến lúc cậu bạn mang tiền vào đang làm thủ tục nhập viện thì cậu kia đang nằm ngồi bật dậy, hớn hở bảo bác sĩ ơi em hết đau rồi, sung sướng tưởng không phải mổ nữa, cậu bạn cũng mừng ra mặt, bác sĩ nhẹ nhàng giải thích: Đau ruột thừa thì lúc đau lúc không, lúc đau thì sợ nó bục ra nguy hiểm tới tính mạng thôi còn thì chắc chắn phải mổ.
1, Ông cụ khoảng hơn 80 tuổi vào viện khoảng 7 giờ sáng cùng con trai và con gái, nôn liên tục. Sau khi bác sĩ yêu cầu đóng tiền các thủ tục chỉ định thì cô con gái khoảng 40-45 đó ra đóng tiền, miệng không ngớt than vãn với bà thu tiền, trách móc "vợ và con trai ông ấy" - theo lời chị ta, không thèm ra phường lấy thẻ bảo hiểm y tế cho ông ấy, để giờ chị ấy phải trả triệu rưỡi tiền viện phí.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét